Nơi cốm khai sinh
Khi ánh nắng chói chang của mùa hè bớt lửa, trời bắt đầu nguôi ngoai giông tố, tôi vơ vẩn tìm lại một nét hình hài thật cũ xưa của Hà Nội. Không phải là những dãy phố với mái ngói thâm nâu hiển hiện trong tranh của Bùi Xuân Phái, cũng chẳng phải Hà Nội nồng nàn mùi hoa sữa đêm đêm… mà chỉ bởi cái vị ngọt mát của lúa non quyện trong cốm mới cứ bám riết lấy tôi, để rồi kẻ mắc nợ trong giây phút ấy bước chân trên con đường bêtông đanh lặng, lạc lõng giữa những dãy nhà cao tầng san sát của làng Hậu, phường Dịch Vọng, quận Cầu Giấy, Hà Nội - để tìm về một làng Vòng chỉ có cốm với cốm.
Con đường dẫn vào làng Cốm chỉ đủ hai chiếc xe gắn máy tránh nhau, chạm đâu cũng sừng sững bốn bức tường. “Trước đây, nơi này là cánh đồng thẳng cánh cò bay, mỗi khi đến mùa lúa cốm thì hương thơm mát dịu khắp làng, ngày cũng như đêm tiếng chày cứ rền vang khắp ngõ, như mùa hội cô ạ”, bà cụ đầu phố Đầm Bông (Dịch Vọng, Cầu Giấy, Hà Nội) nửa như hoài cổ - nửa xót xa vậy đấy.
Tục truyền rằng, cách đây cả ngàn năm, cũng vào mùa thu se se gió heo may, lúa mùa bắt đầu chắc bông và khum ngọn thì trời làm cơn mưa lớn. Giông tố nổi lên. Đê vỡ. Cánh đồng ngập chìm trong biển nước. Người làng Vòng phải mò mẫm để cắt lúa non mang về rồi đem rang khô để ăn chống đói. Ấy thế mà chẳng ai ngờ rằng, chính món ăn “bất đắc dĩ” đã trở thành đặc sản quý tiến vua, nét văn hóa ẩm thực tao nhã của người Tràng An, nổi tiếng khắp cả nước và sang tận trời Âu.
Không hiểu sao, cứ phải cốm làng Vòng mới thật thơm hương, ngọt vị, lên sắc. Phải chăng, bông lúa được đơm từ cánh đồng làng Vòng thuở trước đã kết tinh từ bùn đất nhào nặn bởi bão tố mùa hạ, đến thoang thoảng heo may và se se lạnh của sương đã ngậm vào từng chân mạ, giăng lên thân lúa mà bồi đắp cho sữa non trong mỗi vỏ mày, rồi được kết tinh sau nhiệt độ của lửa củi trên chảo gang dầy mà trầy trật theo nhịp chày… để dâng trọn đời cốm trong chóng vánh thu.
Xem thêm: dịch vụ cưới hỏi| bánh cốm hàng than
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét